Đêm. Trong một căn hộ giữa Sài Thành.

Căn hộ đó Thu thuê đã ba năm nay. Cô ở một mình. Nói một mình cũng không hẳn. Người yêu của cô, Minh, thường xuyên ghé thăm. Họ ăn uống, cùng xem TV, trò chuyện, và tất nhiên, làm tình với nhau.

Thu vốn là một nhân viên ngân hàng lớn. Từng có thu nhập tốt, nhưng áp lực quá lớn của ngành ngân hàng khiến cô quyết định xin nghỉ việc mấy tháng nay. Ban đầu, cô nghĩ chỉ nghỉ ngơi tạm thời để lấy lại sinh khí đi làm trở lại. Nhưng chơi bời làm người ta chán nhanh hơn người ta tưởng. Trong khi tiền tiết kiệm thì cứ cạn dần khi người ta không còn lương nữa. Nếu cứ đà này thì cô còn không dám chắc mình tiếp tục thuê được căn hộ này. May là 2 tuần gần đây nàng xin được việc làm mới. Dù cũng đang ở giai đoạn thử việc, nhưng cũng giúp nàng đỡ lo lắng.

Minh, người yêu nàng, sống cùng bố mẹ trong một gia đình bình dân giữa thành phố này. Mọi thứ đều bình bình, chỉ có điều là yêu Thu tha thiết, đủ làm nàng bớt cô đơn khi lập nghiệp nơi thành phố này.

Giờ đây, nằm cạnh bên nhau, đúng hơn là sau một trận làm tình đầy đam mê, thỏa mãn, Minh đã nằm ngủ say như chết bên cạnh Thu. Dưới ánh đèn ngủ mờ ảo, Thu lặng lẽ quan sát Minh. Qua cơn đam mê cùng Minh, Thu lại đang trở về mối bận tâm suốt mấy ngày nay luẩn quẩn trong đầu nàng. Có lẽ nàng sẽ phải có một quyết định. Quyết định sẽ khiến cho lần làm tình ngày hôm nay sẽ là lần cuối cùng mà Minh còn có thể làm tình với nàng như giữa hai người yêu nhau.

Chả là công việc mới của Thu không có gì phải phàn nàn.

Mức thu nhập hứa hẹn sẽ rất tốt, đúng với đam mê cũng như chuyên môn của nàng, đó là những con số, kiểm toán liên quan đến tiền.

Nhưng với điều kiện là nàng phải vượt qua đợt thử việc 2 tháng này.

Nếu không thì nàng sẽ lại thất nghiệp, lại quay lại những ngày cơm áo gạo tiền đè nặng.

Nàng không thể chịu thêm cảm giác đó.

Trong khi Minh thì công việc làng nhàng, thu nhập tạm đủ cho chính anh ta thôi.

Nhiều khi Thu cảm thấy ngán ngẩm.

Nếu không vì sợ cô đơn, và cũng vì anh ta chịu chiều chuộng nàng khi làm tình, làm nàng thích thì chưa chắc nàng đã duy trì mối quan hệ này.

Mà quả thật Minh chịu chiều nàng thật, tôn thờ nàng thì đúng hơn.

Khi làm tình, mà ngay cả khi không làm tình, Mỉnh rất thích ôm giày, ôm chân nàng mà bú mút.

Rồi mỗi khi kéo chiếc quần lót của nàng xuống, Minh đều làm rất nhẹ nhàng chậm rãi với đôi mắt si mê nhìn vào cái lồn đang hé mở của nàng.

Minh sẽ nâng cái quần lót ấy lên mũi ngửi, vạch tìm cái đáy quần lót đang mặc của nàng mà hít hà, liếm láp xong một lúc mới vục mặt vào khe lồn, khe đít của nàng mà bú liếm say mê.

Đến khi công đoạn chính diễn ra, Minh không ngừng hổn hển bên tai nàng “Em là bà chủ của anh, anh xin phục vụ hầu hạ em”. Cách làm tình của Minh thực sự dẫn dắt khiến nàng lần nào cũng được lên đỉnh.

Chỉ khi nàng thét lên man dại thỏa mãn xong thì tự khắc con cặc Minh giật giật bắn ra những dòng tinh nóng hổi không ngớt trong lồn nàng.

Nàng chưa muốn có bầu nên dùng thuốc tránh thai đều đặn, nên cả hai đều đạt thỏa mãn tối đa sau mỗi lần làm tình.

Nhưng lạ hơn, Minh còn quấn lấy nàng ngay cả khi họ không làm tình.

Ôm lấy chân nàng, rúc vào mông nàng bất kỳ khi nào có thể.

Xoắn lấy nàng khi nàng tắm.

Và điều kỳ lạ nhất là Minh cứ nài nỉ được ở bên cạnh nàng mỗi lần nàng đi vệ sinh.

Hồi đầu còn ngại nàng còn tức giận đuổi ra.

Sau nàng cũng đành chiều.

Mỗi lần nàng đi đái hay ỉa xong Minh cứ quỳ dưới chân nàng đòi rúc vào hạ thể của nàng nhưng nàng nhất định không chịu.

Dần dần Minh xin được việc nàng đi vệ sinh xong thì Minh dùng giấy vệ sinh lau cho nàng rồi dùng vòi nước rửa cho nàng.

Lâu dần nàng cũng quen.

Mỗi lần Minh đến nhà thì đều có màn phục vụ đó của Minh.

Nàng tìm hiểu dần qua Internet thì biết rằng kiểu của Minh nếu dưới góc nhìn nghiêm khắc thì là gọi là biến thái, bệnh hoạn, còn giờ đây dân chơi thành phố này gọi tắt là Slave, hay là một kiểu thích làm người hầu hạ phục vụ phụ nữ.

Những trò Minh thích có thể gọi là Femdom.

Nếu Thu chủ động hơn, nghiêm khắc hơn, thì nàng sẽ được gọi là cô chủ, bà chủ.

Nhưng Thu vẫn còn thương Minh, nên không muốn hành hạ Minh nhiều.

Minh thích thì cô cũng chiều những trò đủ làm cô thích, vậy thôi.

Chuyện sẽ chẳng có gì nếu cách đây vài ngày, trong bữa trưa mấy chị em trong công ty, mà có cả mấy sếp, trong đó có chị Phương giám đốc – bà chủ thực sự của công ty. Câu chuyện rôm rả dần khi mấy chị em bắt đầu chuyển đề tài giường chiếu. Thu thấy lạ khi các chị cứ úp mở kể cho nhau chuyện gì đó rồi liếc mắt nhìn sang Thu, như thể sự có mặt của cô làm câu chuyện không còn được cởi mở nữa. Để rồi đến lúc tất cả đều nhận ra rằng sẽ thật nhàm chán và bất lịch sự khi nói chuyện như vậy, chị Phương nhìn thẳng vào Thu và hỏi:

– Em có slave không Thu?

Thu khựng lại. Cô hiểu chị Phương hỏi là ý gì nhưng cô là người mới, lại chuyện tế nhị nên cô không thể nói ngay, chỉ biết bặm môi tìm câu trả lời.

– Mà em biết Slave là gì không đã? Dạo này cái này chị em nói nhiều mà. Em trẻ đẹp hiện đại như vậy mà không biết sao. Bọn chị 40 đến nơi còn biết này.

– Dạ, em cũng biết sơ sơ ạ.

– Haha biết sơ sơ thì nghĩa là biết rồi. Thế bọn chị không phải lo em không biết mà ngại nữa. Mấy chị em ở đây làm việc hiệu quả, thân thiết nhau cũng là nhờ trò này xả stress đấy. Ai ở đây cũng có slave hết. Bọn chị đang kể chuyện chơi slave với nhau đây. Em có gì thì chia sẻ đi.

– Ui em có kinh nghiệm gì đâu chị. Các chị cứ tự nhiên đi ạ, em lót dép hóng.

Thế là câu chuyện cứ rôm rả dần và cuối cùng chẳng còn ai màng đến sự có mặt của một người mới như Thu nữa.

Càng nghe các chị nói chuyện, Thu càng sốc khi nhận ra những trò Thu tưởng chỉ có trên phim ảnh Internet thì hóa ra các chị chơi với slave thật cả.

Và mỗi chị thậm chí còn có vài slave sẵn sàng hầu hạ khi bị gọi.

Kinh khủng hơn, có các chị còn có slave chính là người yêu của mình, thậm chí mấy sếp còn có Slave chính là chồng mình luôn.

Thu cảm thấy thật lạc lõng vì mình chẳng có slave thực thụ nào của mình.

Và Thu như lờ mờ đoán ra, dường như đây là một điều kiện rất quan trọng để thực sự được tham gia vào hội chị em này cùng sếp Phương.

Mà nếu vào hội này thì hiển nhiên Thu sẽ chính thức trở thành thành viên của công ty với mức thu nhập đáng mơ ước.

Lúc đó Thu có thể cưới Minh mà không còn phải lăn tăn gì về chuyện kinh tế nữa vì tự Thu sẽ làm chủ cuộc sống của mình.

– Thế tóm lại em có Slave chưa Thu, chưa trả lời gì kìa? – Chị Phương dường như mất cả buổi để lôi Thu vào cái bẫy của mình. Và giờ là lúc chốt hạ con mồi.

– Dạ em có ạ – Thu quyết định hòa vào cái tập thể này – là… là người yêu của em ạ.

Câu trả lời này khiến Thu hối hận ngay lập tức.

– Ồ vậy tốt quá! – Chị Ngọc trưởng phòng trực tiếp của Thu lên tiếng – Giống chị em ở đây cả rồi. Vậy hôm nào bọn mình có slave mới để chơi rồi.

– Là… là sao ạ? – Thu không hề có ý định sẽ khổ người yêu mình, chỉ là để đỡ quê thôi mà.

– Em không biết à, hội chị em ở đây thân nhau lắm đấy. Có Slave là gửi qua gửi lại nhau chơi chung hết. Ngay cả anh Dương chồng chị Phương kia kìa. Chồng giám đốc nhưng gặp bọn chị thì cũng phải hầu hết. Chị Phương bảo gì là anh ấy răm rắp nghe. Em cũng phải thế mới đúng là bà chủ chứ. Chiều Slave là hư ngay.

– Thôi chị đề nghị thế này. – Chị Phương chốt hạ – Không ngờ cô em của chúng ta cũng là hội viên hội Femdom, chiều nay chào mừng cả hội về nhà chị xõa đi. Dung, Ngọc gọi slave của bọn em đến với Dương nhà chị. 3 người đủ cho cả hội ta bay tối nay.

Cả chiều hôm đó, Thu quay cuồng. Thu chưa sẵn sàng cho việc này nhưng Thu nhận thấy đây chính là cơ hội vàng để Thu trở nên thân thiết với hội chị Phương thì không còn lo về công việc nữa. Đâm lao phải theo lao. Cô dành thời gian lẻn vào ngồi trong WC công ty rồi nghiên cứu mấy đoạn Clip Femdom trên mạng, kể cả những trò nặng nhất.

Tối đó, Thu báo Minh có tiệc cơ quan rồi hòa vào hội chị em công ty về nhà chị Phương. Từ chỗ bỡ ngỡ ban đầu phải cố gồng lên hòa vào cuộc chơi, dần dần Thu thấy thích thú và cuối cùng diễn như không diễn với mấy slave. Mà lại chưa, từ chỗ kinh hoàng đến lúc tự mình chơi những trò nặng dưới sự cổ vũ của các chị em, Thu lên đỉnh đến vài lần trong cuộc chơi ấy.

Những ngày tiếp theo, câu chuyện chị em lại xoay quanh đề tài chơi Femdom và chuẩn bị cho lần chơi mới.

– Bọn chị thường tụ tập chơi lớn như hôm nọ 1 tháng 1 lần em ạ. Tất nhiên từ lần sau sẽ không thiếu em rồi! – Chị Phương cười với Thu.

– Vâng, nhưng em còn phải qua được bài test thử việc mới mong được ở cùng hội các chị ạ. Quả thật em rất thích.

– Ôi dào chuyện đó em lo gì. Chị là giám đốc chứ còn ai là người quyết định chuyện này nào em lo cái gì. Cái chính chị thấy em làm việc rất tốt. Chỉ là quy định thì phải tuân theo, hết thử việc em thành nhân viên chính thức là điều hiển nhiên. Mà hôm nọ em ra dáng bà chủ lắm đấy nhé, bọn chị làm sao thiếu em được.

– Hi em cảm ơn chị!

– À, cậu người yêu em có kinh nghiệm nhiều chưa hay chỉ biết hầu mỗi em?

– Ui anh ấy chắc nghiệp dư lắm ạ sao so với các slave của các chị ạ. Bọn em mới chơi mấy trò nhẹ nhàng thôi ạ.

– Hì tại em ngại chứ gì. Chứ chị nói em nghe dân slave thì chơi càng nặng chúng nó càng thích.

– Vâng em cũng không nỡ hành anh ấy.

– Thế không được nhé. Yêu thì yêu nhưng slave là slave. Chồng chị ấy, đã vào chơi thì chị chỉ cần biết có làm hài lòng chị không. Cả hội ở đây không cô nào là chưa cho chồng chị ăn cứt cả. Chính em hôm nọ chơi cũng thế còn gì.

– Vâng anh ấy chơi giỏi quá làm em cũng bung lụa luôn.

– Thế em tưởng tự nhiên được như thế à, phải dạy dỗ cả đấy. Chị nói thế vì bọn chị quyết định tháng sau sẽ bung lụa cùng người yêu em đấy. Em liệu về mà bảo nó chuẩn bị đi.

– Ui các chị ơi hầu em còn chưa nổi, nói gì hầu được các chị ạ.

– Kệ em! Về dạy dần nó đi. Em có 2 tuần chuẩn bị đấy. Bọn chị không để cuộc vui lớn nhất mỗi tháng bị bể đâu đó cưng! Đúng 3 ngày nữa chị sẽ đến nhà em kiểm tra slave của em xem khả năng đến đâu. Trong 3 ngày đó em dạy nó dần đi! Chị hy vọng sẽ không phải chỉ dạy nó thêm nhiều trước khi vào tiệc đâu.

Thu hiểu không còn là lời đề nghị nữa, đó là mệnh lệnh Thu phải làm với Minh. Cho nên hết đêm nay, từ ngày mai Minh sẽ không còn là người yêu đơn thuần của nàng nữa. Nàng sẽ quyết tâm làm bà chủ của Minh, vì tương lai của nàng, và có thể là tương lai của cả 2 người. Nàng lẳng lặng dậy đi về phía nhà vệ sinh chuẩn bị một số thứ, rồi vào giường ôm lấy Minh, chìm vào giấc ngủ. Mai là thứ 7. Nàng có 2 ngày nghỉ cuối tuần để chuẩn bị đón chị Phương đến nhà vào thứ 2.

Sáng thứ 7 đã tới. Lẽ ra như mọi tuần Minh sẽ được ngủ nướng bên cạnh Thu có khi đến 9 – 10 giờ sáng. Nhưng mới 7 giờ, Minh đã bị đánh thức bởi nàng.

– Dậy! Dậy đi anh!

– Còn sớm mà em.

– Uh nhưng anh dậy đi! Em… buồn ị quá!

– Uh vậy em cứ đi đi! Anh vào với em bây giờ. – Chẳng là mỗi lần Thu đi vệ sinh Minh đều mè nheo xin vào theo. Lần này Minh thấy tỉnh cả ngủ khi Thu chủ động gọi mình dậy vì việc này.

– Không! Anh vào trước đi! Đánh răng rửa mặt kĩ càng cho tỉnh ngủ đi rồi em vào. Em có chuyện cần nói với anh.

– Có chuyện gì mà em lạ thế? Anh tỉnh rồi mà. Mình có thể nói luôn được không em.

– Thôi anh làm như lời em nói đi. Không em cáu đấy.

Đúng là mỗi lần Thu cáu thì Minh cảm thấy nặng nề thật. Minh thật lòng chỉ luôn muốn làm Thu vui vẻ. Nên Minh bật dậy nhanh chóng vào nhà vệ sinh làm những việc Thu bảo và chờ đợi.

Khoảng 10 phút sau, Minh nghe tiếng bước chân Thu bước vào. Nàng vẫn khoác trên người chiếc váy ngủ mỏng tang, để lộ chiếc quần lót đen lấp ló phía trong. Cơ thể ấy đã quyến rũ Minh suốt mấy năm nay, chưa khi nào khiến Minh hết đam mê. Thu bước vào, hạ nắp bồn cầu làm ghế rồi ngồi xuống. Theo phản xạ, mỗi lần Thu ngồi xuống bồn cầu là Minh bắt đầu quỳ xuống bên Thu tò mò. Lần này cũng vậy, Minh quỳ xuống bên Thu, mơn man vuốt ve đùi Thu, không quên đặt câu hỏi sao Thu vừa kêu buồn đi ị mà sao giờ lại chỉ ngồi không thế này.

Thu khẽ đẩy Minh ra xa mình một chút rồi nâng bàn chân mình ngang trước mặt Minh.

Mọi lần thì là Minh không kìm được sẽ cúi xuống hôn đôi bàn chân của Thu khi nàng ngồi trên bồn cầu.

Thu sẽ để mặc cho Minh muốn làm gì thì làm đến khi nàng xong việc thì Minh sẽ đứng dậy lấy giấy, chờ nàng nhổm mông lên là làm sạch vài lần cho nàng.

Sau đấy Minh sẽ dùng vòi xịt để rửa sạch cho nàng, hôn nàng say đắm xong là họ sẽ đi ra khỏi phòng tắm.

Lần này, Thu chủ động đưa chân đúng với phong thái của một bà chủ khiến Minh bị kích thích vô cùng.

Minh chột dạ không hiểu sao Thu lại biết kiểu này, hay là Thu đã đoán ra sở thích của Minh?

Nhưng sự kích thích làm Minh mặc kệ.

Minh nâng bàn chân của Thu rồi cứ thế ngậm lấy từng ngón chân của Thu mà mút, liếm lấy lòng bàn chân nàng.

Thu lặng lẽ nhìn Minh nâng niu đôi bàn chân mình. Dù rằng chẳng là gì với những gì một slave sẽ phải làm, nhưng nàng cũng cảm thấy chút hưng phấn. Nàng bắt đầu cảm thấy đáy quần lót của mình ướt ướt. Vậy mà nàng không biết rõ Minh là một slave thực sự. Cảm giác người yêu đồng thời là slave của mình khiến nàng kích thích vô cùng.

– Minh! Anh thích làm slave đúng không? – Thu quyết định tung câu hỏi quyết định.