Mình làm lái xe 16 chỗ cho một công ty nhà nước cổ phần hóa ở Hà Nội. Cuối tháng 2 đã đính một đợt công tác đi Tây Ninh. Công việc thì bỏ qua không có gì để nói. Bực mình hôm cuối mấy đứa kia ngại ngồi xe 3 ngày về Hà Nội nên book vé bắt mình đưa vòng lại HCM để về trước. Mình thấy chạy xe không, ăn uống ngủ nghỉ một mình đã thấy chán không nói gì rồi.

Bực nữa mấy đứa kia lại quên đồ với giấy tờ ở Tây Ninh. Lại phải vòng lại Tân Châu, Tây Ninh. Đi vòng vèo nên dứt khoát nghỉ thêm một đêm ở đó. Sáng sớm đi đường Tây Nguyên cho khỏe. Các cụ bảo trong cái rủi thì có cái may. Hôm sau đi ăn sáng ở một cái quán ở gần vòng xuyến, tượng đài Chiến Thắng. Ăn xong check lại chằng buộc đồ hàng, dọn dẹp vứt rác thì có một em gái dắt thằng ku con xin đi nhờ xe ra Đà Nẵng.

Mình lúc đầu định chối nhưng em nài nỉ quá nên ok. Lên xe đi ngồi mình bắt đầu buôn, hỏi chuyện tung trời. Hỏi ra em ý cùng con ra Đà Nẵng thăm chồng làm dự án ngoài đấy. Lúc ngồi ăn sáng chờ xe nghe thấy mình điện thoại nên hỏi xin đi nhờ. Thấy em bảo chồng bắt lên thăm mà không gửi cho đồng nào, nào đi lại tốn kém, rồi 2 tháng vợ chồng mới gặp nhau vài ngày. Nào thấy mình nói giọng Bắc, đàn ông chững chạc nên tin tưởng hỏi đi nhờ. Mình nghe vậy là biết có thể có cơ hội rồi.

Nói thêm về em này tên Hân 25 tuổi, người gốc Hưng Yên, cùng bố mẹ di dân vô Tây Ninh, chồng người địa phương, làm công trình. Lúc yêu với cưới thì làm loanh quanh Tây Ninh, sau khi có ku con thì lại đi xa suốt. Hân ở nhà phụ việc với bố mẹ chồng chăm con. Thằng ku con sắp đi học, nhớ bố nên lần này cho đi theo ra Đà Nẵng chơi tắm biển. Ku này nhát lên xe cứ dính lấy mẹ.

Mình đi đường cứ nói chuyện loanh quanh về em. Hân kiểu như được hỏi quan tâm nên kể hết kể rất nhiều chuyện nhà cửa, chồng con. Đi được hơn 2 tiếng thì ku con đòi đi tiểu. Mình cua vào chỗ vắng cho mẹ con H đi luôn. Con đi xong thì mẹ cũng đuổi con lên với chú để đi. Mình đứng nhòm cũng thấy được nửa cái mông trắng toát… 2 mẹ con đi xong lên xe ngồi, mình đứng ngay gần xe vạch cu đái luôn, còn đứng chếch ra không biết em có nhìn không.

Lên xe mình cười cười mà em nó không phản ứng gì. Xong đi đến trưa lại dừng ăn, ăn xong thấy không có võng nằm nghỉ nên lại đi tiếp luôn. Đi được một giờ nữa thì thấy ku con ngủ tít nên mình kiếm đoạn vắng dừng xe bảo nghỉ 30p để chợp mắt chút. Mình chủ động bắt 2 mẹ con em ra ghế sau nghỉ. Mẹ một hàng ghế, con một hàng. Sau ra sau xe hút điếu thuốc và xem có nhiều xe qua lại không rồi quay lại thấy em ý vẫn ngồi chứ không nằm nghỉ còn cười hỏi mình không ngủ à, ông ku con lại nằm ngang cả hàng ghế sau.

Mình thấy thế liền ngồi cạnh em ý nói chuyện mấy câu rồi bắt đầu sờ tay, chạm đùi, khen này khen nọ. Em cũng kệ cho sờ nhưng khi tay mình mò vào bụng em ý thì em ý tự nhiên nói thẳng em cho anh sờ thì anh trả tiền ăn ở cho em vô Đà Nẵng nhé. Mình ớ người rồi ok luôn, xông vào sờ vú móc bím. Rồi rút ra đâm em ý luôn. Em này có nước nôi nhưng ít quá, đâm đau cả trym.

Mình phải bảo em ý tè xíu ướt bím em ý cho đủ nước rút ra rút vô. Chơi trong xe ngó ra ngoài thích lắm. Cơ mà em Hân mặt không phê gì, lại hơi nhăn mặt kiểu bị đau chứ không thích thú gì. Mình thấy thế chán lại không ra được nữa. Cứ nhấp với bóp thế được một lúc thì chán lại thôi. Cũng xác định còn cả đêm ngày nữa để chén và sợ ku con nó dậy thì mẹ nó đổi ý.

Xe lại đi tiếp đến chiều muộn thì ăn rồi tìm chỗ nghỉ. Mình thuê một phòng đôi cho mẹ con em nó rồi bỏ đi chơi. Tầm 11h mới mò lên phòng. Tắm rồi đè em ý ra làm 2 phát đủ các tư thế lần này em rất hợp tác, nước nôi rên rỉ đầy đủ. Ông cu con không biết em ý ru thế nào mà mẹ chịch ầm ỹ giường bên không thấy dậy. Xong em nó mặc quần áo lại và về ngủ với con.

Mình thì ngủ say như chết. Đến 5h sáng lại dậy chiến tiếp một phát nữa là hết sạch số bcs em dự phòng. Em bảo mình xuống sớm để tránh ku con nó dậy còn em ý đi tắm rửa vệ sinh. Mình xuống thanh toán và ngồi chờ em ý. Xe oto lại đi tiếp và không có gì xảy ra nữa. Đến trưa nghỉ mình đòi nhưng em ý xin thôi vì sắp gặp chồng. Mình ok. Lúc thả em ý xuống nơi mình đưa em ý 500 đi taxi và mua quà cho chồng. Chả lưu thông tin gì của em ý.

Kết thúc một chuyến công tác miền Nam.