Thùy Dương sống trong một gia đình hạnh phúc cùng chồng và ba con. Ở tuổi 36, nàng có một vóc dáng tuyệt vời, không một người đàn ông nào trông thấy nàng mà không ao ước được ôm nàng trong vòng tay. Với chiều cao 1m65, ngực vun cao, eo thon nhỏ, cặp mông nảy nở, đôi chân dài làm cho cánh đàn ông không thể nhắm mắt làm ngơ trước sắc đẹp mê hồn của nàng.

Chồng nàng là một nhà doanh thương thành công, chủ một công ty xuất nhập khẩu. Doanh thu của công ty khá cao, nên Thùy Dương thảnh thơi ở nhà và được chồng cung cấp tiền bạc để chi tiêu một cách thoải mái. Tường, chồng Thùy Dương là một người đàn ông ưa hoạt động, thích làm việc, hay đi đây, đi đó lo công việc buôn bán, nên thường vắng mặt ở nhà. Con gái lớn của họ 14 tuổi, hai con trai 12 tuổi và 10 tuổi cũng thường không có mặt ở nhà vì chúng đi học suốt ngày. Thùy Dương phải sống buồn tẻ ở nhà một mình từ sáng đến chiều.

Tường có một người em họ tên Thông mới được nhận vào học tại một Đại học gần nhà chàng. Thông sống với cha mẹ ở thôn quê từ bé đến lớn, nay ra tỉnh rất bỡ ngỡ, khó sống đơn độc trong ký túc xá. Cha mẹ Thông xin cho chàng được ở tại nhà Tường. Lúc đầu Thùy Dương cũng hơi khó chịu, nhưng nể chồng, nàng đành phải cho Thông đến ở trong một căn phòng dư của nhà nàng.

Mùa học bắt đầu, Thông đến ở nhà Tường và Thùy Dương. Thông là một chàng trai 20 tuổi, đẹp trai, cao ráo, trắng trẻo, thông minh, nhưng hơi nhút nhát. Thông là người năng động, trong những lúc không có giờ học, chàng giúp Tường sửa chữa những vật dụng hư hỏng trong nhà, giúp Thùy Dương rửa bát đĩa sau khi ăn, hoặc lau chùi nhà cửa. Do tính tình dễ thương đó mà chẳng bao lâu Thông đã gây được nhiều cảm tình với cả gia đình Tường. Từ đây Thùy Dương đã coi chàng như là một thành viên trong gia đình nàng.

Ba đứa con của Thùy Dương ngoài giờ học, chúng thường đến thăm ông bà nội, hoặc đến vui chơi với các bạn bè tại nhà của chúng. Tường cũng suốt ngày bận bịu với công việc trong công ty và hay xa nhà trong các thương vụ.

Trường Thông học vì gần nhà, chàng có thể đi bộ từ nhà đến trường, nên sau giờ học chàng có thể nhanh chóng về nhà. Do đó mà Thông có nhiều dịp gần gũi với Thùy Dương. Thông luôn giúp Thùy Dương trong việc nấu nướng vì chàng biết nấu nhiều món hợp với khẩu vị của mọi người trong nhà. Trong lúc gần gũi Thông có dịp trò chuyện với Thùy Dương về mọi vấn đề, và nhìn lén cặp vú nảy nở của nàng. Thùy Dương cũng cảm thấy mến Thông và nhớ chàng khi hai, ba ngày không gặp.

Thùy Dương bắt đầu bỏ lối ăn mặc xuề xòa thường nhật, thay vào đó là những chiếc áo cổ rộng, mỏng manh, những chiếc quần bó sát lấy cặp mông khêu gợi. Thùy Dương để ý thấy khi nàng bắt gặp chàng nhìn lén thân thể nàng, chàng đỏ mặt, bẽn lẽn vội quay mặt đi, nhưng khi có cơ hội không ai nhìn thấy, cặp mắt chàng lại dán vào cặp vú của nàng.

Thùy Dương thích thú khi biết Thông say mê, ham muốn nàng, nhưng lại nhút nhát chưa dám tỏ tình và nàng cũng chưa biết làm cách nào để khuyến khích chàng thực hiện những ước mơ. Nhìn vào đôi mắt ngây dại của Thông, Thùy Dương hiểu chàng đã gửi đến nàng tín hiệu khát tình, ham muốn nhưng còn ngại ngùng chưa dám nói nên lời. Thùy Dương đã nhiều lần thấy cặc chàng cương cứng, nổi cộm ở đũng quần khi hai người gặp nhau. Chàng rất ngượng nghịu, lúng túng tìm cách che dấu tình trạng khó coi đó khi biết nàng nhìn thấy. Thùy Dương cũng không thể làm ngơ, không chú ý đến ý muốn của chàng trai cường tráng đang muốn nhét cây gậy thịt vào người nàng.

Thùy Dương cũng mong muốn được cùng Thông gây cuộc mây mưa vì nàng không được thỏa mãn khi làm tình với chồng. Tường quan niệm việc làm tình với vợ là một bổn phận của người chồng, một việc truyền giống thông thường của loài người. Chàng cố gắng làm vui lòng Thùy Dương trên giường nhưng rất ít khi đem đến cho nàng những cơn cực khoái.

Tường không chú trọng nhiều đến việc làm tình, nên khi ngủ với vợ, chàng chỉ hôn phớt qua rồi trèo lên bụng, nhét cặc vào lồn theo kiểu truyền thống, nhấp một hồi rồi phóng tinh ào ạt vào âm đạo. Chàng coi như đã làm xong bổn phận rồi lăn ra ngủ, không biết rằng Thùy Dương chưa đạt được những phút mê ly trong cơn cực khoái. Qua 16 năm chung sống, hai vợ chồng Thùy Dương chưa bao giờ biết đến kiểu khẩu dâm, kiểu chơi hậu môn, hoặc kiểu đứng, kiểu ngồi… Suốt 16 năm qua, quanh đi quẩn lại chỉ có một kiểu truyền thống lập đi, lập lại hàng mấy ngàn lần. Từ ngày hai người chung sống với nhau đến nay, Thùy Dương rất ít khi nhận được sự thỏa mãn, nàng luôn luôn khát tình, nhưng vì sống trong một gia đình có giáo dục nên nàng không dám tìm những thú vui xác thịt với người đàn ông nào khác.

Từ ngày Thùy Dương biết Thông luôn tìm cách gần gũi nàng vì chàng đã yêu nàng. Thùy Dương thấy tim mình đập rộn ràng khi nghĩ đến chàng. Cảm tình của Thùy Dương đối với Thông mỗi ngày mỗi tăng lên. Đến nay nàng luôn nghĩ đến chàng bất cứ lúc nào chỉ có một mình, không có ai bên cạnh, nhất là vào những đêm vắng chồng. Lồn nàng luôn ướt át khi gần chàng.

Thùy Dương tự hỏi, tại sao nàng lại có thể quên người chồng thân yêu và muốn đáp ứng những ước mơ không chính đáng của người em họ của chồng. Mặc dầu nàng biết với diện mạo và cách ăn mặc khêu gợi của nàng là một sự khuyến khích Thông vượt qua rào cản của luân thường đạo lý để đến với nàng, nhưng nàng không đủ can đảm ngưng lại. Thùy Dương lấy làm lạ là trong khi nàng vẫn còn kính trọng chồng, yêu gia đình, nhưng nàng không thể quên được Thông và muốn làm tình với chàng.

Với những mâu thuẫn trong tư tưởng làm Thùy Dương khó giải quyết vấn đề một cách ổn thảo đối với chồng và Thông. Nàng không muốn gia đình tan vỡ, cũng như không muốn mất Thông. Cuối cùng sự ham muốn nhục dục thắng lý trí. Thông nhút nhát không dám tỏ tình trước. Thùy Dương không thể chờ đợi được nữa đành phải tìm cách tấn công chàng…

Nhân dịp Tường vắng mặt bốn ngày trong một thương vụ và các con về thăm nội, chiều hôm đó Thùy Dương và Thông đang cùng nhau sửa soạn bữa ăn tối, nàng hỏi chàng: “Chú Thông! Tôi muốn nói với chú một việc rất quan trọng, chú có muốn nghe không?”

Thông đáp: “Vâng, xin chị cứ nói, Thông sẵn sàng lắng nghe”.

Sau một lúc do dự, Thùy Dương bắt đầu: “Chú thấy tôi như thế nào?”

Nhìn thẳng vào đôi mắt của Thùy Dương, Thông trả lời: “Thông thấy chị là người đẹp nhất trần gian”.

Thùy Dương hơi ngượng với câu trả lời của Thông. Nàng lại gần, cầm tay chàng và nói: “Tôi xác nhận, tôi rất thích chú và chú cũng thích tôi không kém. Chúng ta đã có nhiều dịp gần gũi, trò chuyện với nhau và hiểu nhau. Tôi coi chú như một người bạn thân nhất, còn về phần chú nghĩ về tôi như thế nào?”

Sau một phút im lặng, Thông nhìn nàng với một nụ cười ranh mãnh, trả lời: “Thông rất sung sướng được làm bạn thân của chị, nhưng chưa hiểu rõ chị muốn nói gì. Xin chị cho biết một cách rõ ràng hơn.”

Thùy Dương nhìn thẳng vào mắt chàng, không do dự, thẳng thừng hỏi lại: “Hãy cho tôi biết, Thông muốn gì ở tôi? Tại sao Thông luôn luôn lén nhìn những nơi kín đáo của tôi trong lúc chỉ có hai người chúng ta ở trong bếp hoặc ở những nơi vắng người?” Chàng im lặng không trả lời, nàng hỏi tiếp: “Hãy cho tôi biết tại sao Thông luôn luôn tìm cơ hội, làm như vô ý đụng chạm vào ngực, vào mông tôi?” Thông vẫn im lặng chưa biết trả lời ra sao, Thùy Dương mỉm cười tiếp tục nói: “Đừng mắc cỡ, Thông hãy thẳng thắn trả lời tôi một cách thành thật vì ở đây chẳng có ai ngoài chúng ta mà thôi…”

Thông lấy lại bình tĩnh trả lời: “Chị muốn tôi bắt đầu từ đâu?”

“Tôi muốn biết Thông đã nghĩ gì về tôi?” Trong khi Thùy Dương chờ đợi câu trả lời của Thông, bất ngờ chàng tiến lại gần, ôm Thùy Dương, ép ngực chàng vào cặp vú của nàng. Vô cùng sửng sốt, Thùy Dương vùng vẫy, cố đẩy chàng ra và nói: “Thông làm gì vậy? Hãy thả tôi ra.”

Thông vẫn ôm chặt Thùy Dương và nói: “Thông muốn hôn người đẹp nhất trên hành tinh này. Thông mến mộ Dương từ lâu, ước ao được hôn Dương ít nhất là một lần.”

Mặc dầu cố gắng vùng vẫy để thoát khỏi vòng tay của chàng nhưng không được, nàng chịu thua: “Chỉ một lần thôi nhé. Thông phải hứa không được đòi hỏi hôn lần thứ hai hoặc việc gì khác nữa.”

Thông hứa: “Mình sẽ không làm bất cứ điều gì mà Dương không thích.”

Không nỡ từ chối Thùy Dương nói: “OK, nhưng để khi khác, không phải ngay bây giờ. Hãy buông tay cho tôi đi.”

“Tại sao, không thể hôn ngay lúc này?” Thùy Dương ngập ngừng chưa biết trả lời ra sao thì đã thấy miệng chàng ngậm lấy môi nàng. Nụ hôn nồng nàn diễn ra một cách bất ngờ, lúc đầu Thùy Dương chưa kịp phản ứng ra sao, nhưng chỉ vài giây sau đó nàng cảm thấy thích thú vì lưỡi chàng đã tách môi nàng đi vào trong miệng nàng. Ý chí kháng cự biến mất, lưỡi nàng liền quấn lấy lưỡi chàng. Thông rút lưỡi ra khỏi miệng nàng, di chuyển cặp môi và chiếc lưỡi qua tai, xuống cổ. Sực tỉnh cơn mê, nàng đẩy chàng ra và nói: “Hãy ngừng lại ngay, tôi là người đàn bà đã có chồng, có con, chúng ta không nên đi xa hơn nữa. Tường nên thực hiện lời hứa đừng đi quá đà làm hại đến hạnh phúc gia đình tôi.”

Thông thì thầm, nài nỉ xin được hôn thêm một lần nữa vì đây là nụ hôn đầu tiên trong đời nên chàng chưa có kinh nghiệm và chưa kịp nhận thức được hương vị của nó ra sao. Tuy miệng yêu cầu Thông đừng đưa nàng vào con đường phản bội chồng, nhưng trong thâm tâm nàng cũng muốn được hưởng những nụ hôn say mê tiếp theo. Thùy Dương cũng không muốn làm Thông thất vọng, liền ngửa mặt, hé môi đón nhận lưỡi chàng đi sâu vào miệng. Cuộc đấu lưỡi trong nụ hôn thứ hai chấm dứt, Thông ghé miệng vào tai nàng thì thầm: “Chúng ta hãy đi vào phòng ngủ”.

Thùy Dương không thể tin được tai nàng đã nghe thấy lời đề nghị táo bạo của Thông. Sự thật thì nàng cũng muốn theo chàng vào buồng ngủ, nhưng cố gắng từ chối lấy lệ để chứng tỏ lòng trong sạch của mình.

“Không, chúng ta không nên làm như vậy.” Làm như không nghe thấy gì, Thông nắm tay dẫn Thùy Dương vào buồng ngủ với sự kháng cự yếu ớt của nàng.

Vào trong phòng ngủ, Thùy Dương hơi run rẩy, tim đập nhanh nhưng cũng mau chóng lấy lại bình tĩnh. Đứng giữa phòng, tay Thông bắt đầu vuốt ve từ lưng xuống tới mông nàng và hỏi: “Thông có thể được phép hôn Thùy Dương một lần nữa không?”

Thùy Dương vui vẻ đáp lại: “Thông đã hôn mình hai lần rồi, sao bây giờ còn bày đặt xin phép gì nữa.”

Được sự ưng thuận, Thông liền ôm chặt lấy nàng, ép chặt cặp vú cương cứng của nàng vào ngực. Thùy Dương không biết nói gì vì nàng cảm thấy lửa dục đang bừng cháy trong cơ thể. Toàn thân bừng nóng, da thịt căng ra khi đôi môi cùng chiếc lưỡi của chàng di chuyển trên khuôn mặt xinh đẹp của nàng. Nàng biết cặp môi ấm áp này không phải của chồng nhưng nàng không thể từ bỏ nó được vì nó đã đem đến cho nàng nhiều khoái cảm tuyệt vời. Hai cặp môi dính chặt vào nhau, lưỡi chàng lùa vào trong miệng nàng cùng một lúc vòng tay siết chặt lưng nàng. Hai bàn tay từ lưng đi dần xuống xoa bóp cặp mông căng tròn của nàng.

Thùy Dương biết rằng cần phải bảo Thông ngưng lại trước khi lửa dục bộc phát. Nàng cố gắng thoát khỏi vòng tay ôm ấp của chàng nhưng không được và sức kháng cự dần dần biến mất. Với nụ hôn nóng bỏng, lưỡi chàng đã được lưỡi nàng đón nhận một cách nhiệt tình. Thùy Dương không còn nghĩ đến chồng hoặc vấn đề nào khác ngoài cảm giác mê ly, mới lạ.

Thông bắt đầu thám hiểm thân thể nàng và nàng cũng nhận thấy bàn tay chàng xoa lưng, rồi từ từ di chuyển về phía trước. Khi bàn tay chạm quả đào tiên trước ngực liền chụm lại, nắn bóp, mân mê qua lần vải mỏng của chiếc áo. Vú nàng dần dần cương cứng, đầu vú chĩa thẳng ra phía trước, chân nàng run rẩy, đứng không vững. Bàn tay Thông tiếp tục xoa, bóp, chà xát cặp vú, Thùy Dương bắt đầu cảm thấy như có một luồng điện chạy rần rần trong cơ thể, sự ham muốn tình dục tăng dần. Nàng lo ngại nếu tình trạng này kéo dài thì những hành động sai trái không sao tránh khỏi.

Mặc dầu nhận biết hai người đang đi trên con đường không đúng, nhưng Thùy Dương cảm thấy thích thú với bàn tay thám hiểm của Thông. Nàng nghĩ thôi cứ để cho chàng tiếp tục làm cho mình sướng một lúc nữa, rồi sẽ bảo chàng ngừng lại vì nàng tin có thể thuyết phục chàng ngưng lại bất cứ lúc nào khi nàng muốn vì chàng là người lịch sự không muốn làm trái ý nàng. Thùy Dương nghĩ những cảm giác sung sướng này không có gì là quá đáng và việc này nàng sẽ giữ kín không để ai biết đến.

Bàn tay Thông đã luồn vào trong áo, xoa bóp lên làn da nóng ấm, hai ngón tay vê viên đầu vú làm cho nó dần nở to và cứng nhắc. Thùy Dương nhắc: “Xin ngưng lại, chúng ta không nên đi xa hơn nữa. Dương đã để Thông hôn, đã để cho Thông nắn bóp, mân mê nhũ hoa, như vậy quá đủ rồi, lúc này là lúc chúng ta phải ngưng lại thôi. Dương xin Thông đừng để Dương mang tiếng phản bội chồng” Thùy Dương cố gắng thoát ra khỏi vòng tay Thông, nhưng chàng lại vòng cả hai tay siết nàng vào ngực chàng.

Sau khi chàng đã cởi bỏ được chiếc nịt vú, để lộ cặp vú căng đầy nhựa sống trước mắt, miệng chàng liền ngậm lấy một đầu vú bú, mút. Đôi môi, đầu lưỡi của Thông đã làm cho vú nàng cứng nhắc. Nàng cố gắng đẩy chàng ra, nhưng chàng chỉ rời vú này để chuyển sang vú bên kia, miệng bú, lưỡi đập liên tục vào đầu vú làm nàng sướng điên lên, không đủ sức và cũng không muốn đẩy chàng ra nữa. Nàng rú lên trong cơn khoái lạc, đầu ngả về phía sau, hai tay ôm đầu chàng ghì vào ngực.

Hai bàn tay cùng cặp môi và chiếc lưỡi của Thông đã đưa Thùy Dương vào cơn mê. Nàng không còn đủ lý trí để bảo chàng ngưng lại vì cơn khoái cảm đã làm toàn thân nàng rung động, chân không còn đứng vững phải ngồi xuống cạnh giường. Thông quỳ xuống để giữ cho vú nàng không buột khỏi miệng chàng và tiếp tục bú, liếm. Trong lúc miệng ngậm vú này thì vú bên kia cũng được bàn tay xoa bóp làm cho hai núm vú nở lớn, cứng như hai cục gôm ở đầu bút chì. Thông đã làm nàng quýnh quáng, bối rối, không tìm được lối thoát ra khỏi cơn mê. Toàn thân Thùy Dương đã bắt đầu nhận được những cảm giác đê mê, sự ham muốn tình dục trong lồn thức tỉnh, lồn bắt đầu rỉ nước.

Bàn tay Thông lướt nhẹ từ vú xuống bụng, đi dần xuống đùi, vừa xoa vừa tiến vào trung tâm biệt khu giữa hai đùi. Thùy Dương muốn ngưng lại nhưng bàn tay chàng đang xoa lồn qua lớp vải mỏng của quần lót làm nàng sướng quá, không còn sức để kháng cự, đành để chàng tiếp tục thêm ít phút nữa rồi mới đề nghị ngưng chiến.

“Thông có thể được nhìn thấy lồn Dương không?” Thùy Dương không ngờ với một giọng trìu mến Thông hỏi nàng, trong khi tay chàng vẫn mân mê vưu vật làm nàng không nỡ từ chối bèn trả lời “Chỉ nhìn thôi nhé” Được sự đồng ý, Thông thong thả cởi chiếc quần lót mỏng dính ra khỏi người nàng, để lộ âm cung với hai múi thịt mọng đỏ che phủ bởi một lớp lông đen, mịn màng.

Với một cố gắng cuối cùng Thùy Dương nhắc: “Thông ơi! Chúng mình hãy ngưng lại, Dương đã để Thông thấy tất cả những gì Thông muốn, chúng ta không nên đi xa hơn nữa. Thông tha cho Dương, Thông hãy ngưng lại để Dương mặc lại quần áo.”

Thông làm như không nghe thấy gì, ngồi vào giữa hai chân nàng và nói: “Lồn Dương đẹp lắm, lồn Dương chắc chắn ngọt lắm, Thông muốn nếm thử, Dương có muốn Thông liếm lồn không?” Không đợi Thùy Dương trả lời đồng ý hay không, Thông cúi xuống hôn lên mu lồn, lưỡi lách vào khe suối, quét lên, quét xuống. Khi lưỡi đưa lên chạm hột le, thì môi liền ngậm lấy mút lấy mút để làm cho nàng quên hết mọi việc mà chỉ thấy một luồng khoái cảm chạy rần rần trong cơ thể.

Đây là lần đầu tiên Dương được liếm, mút lồn vì từ ngày lấy chồng, có con đến nay chưa bao giờ lồn nàng được miệng, lưỡi của một người đàn ông đụng tới kể cả chồng nàng. Thùy Dương đã quên nhắc chàng ngưng lại mà lại còn nhổm mông để chàng cởi nốt chiếc quần là vật cuối cùng còn sót trên thân nàng. Sau khi không còn mảnh vải nào trên người, Thùy Dương nằm xuống giường, dạng rộng hai chân để chàng muốn làm gì thì làm không cần giữ ý nữa.

Thùy Dương so sánh Thông với chồng thì Thông biết cách làm cho đàn bà sướng hơn, chắc hắn sẽ làm tình hay hơn. Miệng, lưỡi và tay Thông làm cho lồn sưng lên vì nứng. Thông bắt đầu dùng răng nhai lồn, lúc đầu thong thả, nhẹ nhàng, sau đó nhanh dần như người bị bỏ đói lâu ngày. Cảm giác đê mê cuồng nhiệt trỗi dậy trong cơ thể làm cho Thùy Dương không kìm hãm được tiếng rên nho nhỏ. Nàng thở dồn dập, ngực phập phồng nhồi lên hạ xuống, lưng cong lên, lồn rời khỏi mặt giường, dí sát vào miệng chàng.

Leave a Reply