Từ trước đến nay chàng vẫn quan niệm việc làm tình với vợ là một bổn phận của người chồng, một việc truyền giống thông thường của loài người. Chàng cố gắng làm vui lòng Quỳnh Nga trên giường nhưng rất ít khi đem đến cho nàng những cơn cực khoái. Trường không chú trọng nhiều đến việc làm tình, nên khi ngủ với vợ, chàng chỉ hôn phớt qua rồi leo lên bụng, nhét cái của nợ vào âm hộ nàng theo kiểu truyền thống, nhấp thí nhấp đại một hồi rồi phóng tinh ào ạt vào âm đạo rồi thôi.

Chàng coi đó như một nghĩa vụ và đã làm xong bổn phận rồi lăn ra ngủ, không biết rằng Quỳnh Nga chưa hề đạt được những cảm xúc đê mê ào đến trong cơn cực khoái. 16 năm chung sống, hai vợ chồng Quỳnh Nga chưa bao giờ biết đến đến thế nào là khẩu dâm, kiểu làm tình hậu môn, hoặc kiểu đứng, kiểu ngồi vv… ra sao, suốt ngần ấy năm qua, quanh đi quẩn lại chỉ có một kiểu truyền thống cứ mãi lập đi, lập lại đến nỗi nhàm chán.

Từ ngày hai người chung sống với nhau đến nay, Quỳnh Nga rất ít khi nhận được sự thỏa mãn, nàng luôn luôn khát tình, đôi khi nàng tìm vài bộ phim tình cảm nhẹ nhàng có vài đoạn ướt át một chút xem cùng chồng mong muốn tạo cho Trường có cái cảm giác khách lạ nhưng vẫn bất ổn và vì sống trong một gia đình có giáo dục có danh giá và còn các con nữa nên nàng không dám nghĩ, không dám tìm những thú vui xác thịt với người đàn ông nào khác.

Ngày… tháng… năm Quỳnh Nga vẫn cặm cụi ngồi ăn cơm mà không hề biết rằng chiếc cổ áo đã trễ xuống quá nhiều, bên này mình nhìn rõ đôi bầu vú vun đầy hai cái núm vú ôi… có lẽ nó ngon như hai hạt chocolate mm…

Ngày… tháng… năm tìm mãi trong máy giặt mới thấy được chiếc quần xi líp của Quỳnh Nga mới tắm xong thay ra nhưng nó ướt nước hết rồi không còn lại cái mùi khái khái hăng hăng mà mình hay hít lấy hít để như những lần trước nữa buồn thật.

Đọc đến đây nàng như người mộng du bởi những dòng chữ mà Phong viết trong nhật ký. Quỳnh Nga không muốn mất lịch sự khi xem những vật riêng tư của người khác nhưng do sáng nay nàng vào phòng Phong để thay nước cho bình hoa vô tình nhìn thấy quyển nhật ký dấu hời hợt dưới gối, sự hiếu kỳ, tính tò mò của phụ nữ làm nàng lấy ra đọc trong vô thức. Chúa ơi thế là nó si mê mình đến thế sao? Tại sao nó không biết mình cũng thèm khác nó lắm? Hay nó sợ có lẽ vậy mình phải làm cách nào??? Phải tạo điều kiện để nó mạnh dạn hơn nữa mình muốn nó phải chiếm hữu mình, mình muốn ôi… cái gì đã làm ướt cả đũng quần mình rồi.

Từ ngày Quỳnh Nga đọc trộm nhật ký biết Phong rất si mê luôn tìm cách gần gũi nàng vì Phong đã quá yêu nàng. Quỳnh Nga thấy tim mình đập rộn ràng mỗi khi nghĩ đến nó. Cảm tình sự yêu thương của Quỳnh Nga đối với Phong mỗi ngày mỗi tăng lên. Nàng luôn nghĩ đến Phong bất cứ lúc nào khi chỉ còn có một mình, không có ai bên cạnh, nhất là vào những đêm vắng chồng. Lồn nàng luôn nóng bỏng, ướt át đòi hỏi. Quỳnh Nga tự hỏi, tại sao nàng lại không thể tạm quên người chồng thân yêu để đến với những ước mơ dù không chính đáng của nàng và Phong trong chốc lát trong khi nàng biết rằng ở dưới kia Phong cũng đang dằn xé như nàng.

Ngày nàng càng ăn mặc sexy hơn khi chỉ có mỗi mình Phong ở nhà, mặc dầu nàng biết với diện mạo và cách ăn mặc khêu gợi của nàng là một sự khuyến khích Phong vượt qua rào cản của luân thường đạo lý để đến với nàng, đã rất nhiều lần nàng thấy Phong trân người nuốt nước bọt một cách khó khăn, cục yết hầu cứ chạy lên, chạy xuống mãi ở cổ thấy rất tội nghiệp, Quỳnh Nga biết là nàng làm như thế thì rất tội nghiệp cho nó nhưng nàng không đủ can đảm ngưng lại.

Quỳnh Nga lấy làm lạ là trong khi nàng vẫn còn kính trọng chồng, yêu các con và gia đình, nhưng nàng không thể không tìm cách quyến rũ Phong và rất muốn làm tình với nó. Có quá nhiều những mâu thuẫn trong tư tưởng làm Quỳnh Nga khó giải quyết vấn đề một cách ổn thỏa đối với chồng và Phong. Nàng không muốn gia đình tan vỡ, cũng như không muốn mất Phong. Cuối cùng sự ham muốn nhục dục thắng lý trí. Phong nhút nhát không dám tỏ tình trước. Quỳnh Nga không thể chờ đợi được nữa đành phải tìm cách tạo điều kiện thuận lợi nhất cho Phong tấn công nàng thôi…

Đi chợ về thì nàng đã trông thấy Phong đang dọn dẹp bát đãi ăn buổi sáng hững hờ nàng để túi thức ăn lên bàn: “Trời nóng quá Phong soạn đồ ra cho mợ nhé mợ ngâm mình một chốc cho mát”.

Bước vào toalét nàng cởi bỏ hết áo quần nằm dài trong bồn tắm mở vòi sen cho nước chảy thật mạnh tạo ra âm thanh hấp dẫn kẽ khát tình đang đứng ngoài kia, chừng cho đủ ngấm nàng nói vọng ra: “Phong ơi lên sân thượng lấy hộ mợ cái khăn tắm và cái quần lót, mợ quên không mang vào rồi”…

Cóc cóc cóc tiếng gõ cửa toilet rồi tiếng của nó: “Đồ đây rồi mợ” cửa toilet chỉ khép hờ nhưng tuyệt nhiên nó không dám chạm vào tay nắm chứ nói gì đến mở ra, chẳng lẽ nàng tặc lưỡi người gì mà ngu thế. Quỳnh Nga khẽ mở cánh cửa thò tay ra để lấy đồ khe hở đủ rộng để nó có thể nhìn thấy nàng trần truồn một cách trọn vẹn, can đảm hơn nó cũng có thể xông vào để tấn công, chiếm đoạt nàng. Nhưng Quỳnh Nga chỉ nhìn thấy đôi mắt ngơ ngác của nó và chiếc khăn đã được vắt trên cánh tay nàng rồi Phong từ từ bước lui không một tiếng động trong này nàng thở hắt ra.

Trường vắng nhà mấy ngày vì một thương vụ, các con cũng sẽ sang thăm nội, hôm đó Quỳnh Nga quyết định tấn công nó và nàng chuẩn bị cho mình một chiếc váy áo cùng một ít nước hoa khêu gợi nhất suốt bữa ăn tối Phong không còn là chính nó được nữa, nàng quan sát thật kỹ từng cử chỉ và hành động cũng như lời nói của nó, nàng biết nó đã rơi vào bẫy tình của nàng rồi nhưng bản tính nhút nhát lẩn khù khờ nó không dám làm chính cái điều mà cả nó và nàng đang rất muốn. Quỳnh Nga đành phải thực hiện một chiêu khác.

“Phong! Việc học hành lúc này có tốt không?”

“Dạ thưa vẫn bình thường”.

“Phong có bạn gái ở dưới quê hay trong trường chưa vậy”.

Vẩn nhát gừng nó đáp: “Dạ thưa chưa ạ”.

“Tôi nói thiệt cậu có muốn nghe không?”

Phong đáp: “Dạ vâng, mợ cứ nói, Phong sẵn sàng lắng nghe”.

“Tôi thấy Phong cũng khá trai lắm, học cũng giỏi, cái gì cũng được mà sao lại chưa có bạn gái nè”.

Thấy Phong vẩn im bặt trước câu nói của mình sau một lúc do dự, Quỳnh Nga tiếp lời:

“Vậy Phong thấy tôi như thế nào?” Nói chưa dứt câu nàng đứng lên xoay một vòng thật lả lơi đầy khiêu khích trước mặt Phong.

Không dám nhìn thẳng vào Quỳnh Nga, Phong trả lời:

“Phong thấy Mợ là người đẹp nhất trần gian không ai sánh được”.

Quỳnh Nga cười ồ lên thật to, vừa vui vừa cảm thấy hơi ngượng với câu trả lời một cách cầu toàn quá của Phong. Nàng nghĩ nó dễ thương quá và lại quá cẩn trọng nếu nàng không mạnh mẽ hơn có lẽ mưu sự sẽ bất thành và công nàng sẽ thành công cốc nghĩ thế Quỳnh Nga tiến nhanh lại thật gần, chạm hẳn một phần thân thể vào người Phong cầm tay nó và nói:

“Tôi công nhận Phong hiền hậu và có một chút điển trai nhưng còn khờ khạo lắm chính cái sự khờ khạo đó mà làm cho tôi thích Phong và Phong cũng thích tôi không kém phải không??? Chúng ta đã có nhiều dịp gần gũi, trò chuyện với nhau và hiểu nhau. Tôi coi Phong như một người bạn thân của mình, còn về phần Phong nghĩ về tôi như thế nào?”

Sau một quản im lặng khá dài, Phong nhìn nàng với một nụ cười nữa trẻ con nữa ranh ma, nó đáp lời: “Phong rất sung sướng được mợ xem như là bạn thân, nhưng chưa hiểu thật rõ ý mợ muốn nói gì. Phong thì thật ngu ngốc lắm trước phụ nữ nhất lại là người phụ nữ xinh đẹp như Quỳnh Nga vậy Quỳnh Nga có thể cho Phong biết một cách rõ ràng ý nghĩ hơn”.

À ra thằng này cũng táo tợn thật không khờ khạo lắm nó dám gọi nàng bằng tên rồi xưng Phong với nàng nữa, Quỳnh Nga nhìn thẳng vào mắt nó dầy gôi tình nhưng cũng không kém phần nghiêm nghị, không do dự, thẳng thừng hỏi lại nó:

“Phong hãy cho tôi biết, Phong muốn gì ở tôi? Tại sao Phong luôn luôn lén nhìn những nơi kín đáo của tôi trong lúc chỉ có hai người chúng ta ở trong bếp hay ở những nơi vắng người khác?”

Nó vẫn im lặng không trả lời, nàng hỏi tiếp: “Hãy nói cho tôi biết tại sao Phong luôn luôn tìm cơ hội, làm như vô ý đụng chạm vào thân thể vào ngực, vào mông tôi?”

Phong vẫn im lặng chưa biết trả lời ra sao, Quỳnh Nga mỉm cười tiếp tục nói: “Đàn ông hãy mạnh dạn cứng rắn lên đừng mắc cỡ, Phong hãy thẳng thắn trả lời tôi một cách thành thật vì ở đây chẳng có ai ngoài hai chúng ta mà thôi”.

Phong cúi đầu thật lâu như muốn lấy lại bình tĩnh trả lời: “Quỳnh Nga muốn tôi bắt đầu từ đâu?”

“Tôi muốn biết Phong đã và đang nghĩ gì về tôi?”

Trong khi Quỳnh Nga chờ đợi câu trả lời của Phong, bất ngờ nó quay phắt lại, hai tay ôm chặt lấy Quỳnh Nga, ép bộ ngực rắn rỏi vào cặp vú của nàng. Bất ngờ quá và vô cùng sửng sốt, Quỳnh Nga vùng vẫy, cố đẩy nó ra.

“Phong… Phong làm gì vậy? Hãy thả tôi ra ngay”.

Phong vẫn ôm chặt Quỳnh Nga nó nói trong hơi thở: “Phong muốn hôn người đẹp nhất trên hành tinh này. Phong thích Quỳnh Nga từ lâu, ước ao được hôn Quỳnh Nga ít nhất là một lần rồi sau đó ra sao thì ra.”

Mặc dầu cố gắng vùng vẫy để thoát khỏi vòng tay của Phong nhưng không được, nàng chịu thua: “Phong không làm thế được, hãy bỏ tôi ra”.

Hắn vẫn ôm siết lấy nàng không hề có ý định bỏ ra nàng đành thốt nhẹ vào tai hắn như sợ có người khác nghe thấy: “Chỉ một lần thôi nhé. Phong phải hứa không được đòi hỏi hôn lần thứ hai hoặc một việc gì khác nữa.”

Phong mừng như bắt được vàng nó nhanh nhảu hứa: “Phong hứa sẽ không làm bất cứ điều gì mà Quỳnh Nga không muốn, không thích”.

Không nỡ từ chối trước bộ mặt thật là tội nghiệp của nó Quỳnh Nga nói:

“OK, nhưng để khi khác, không phải lúc này không phải ngay bây giờ. Hãy buông tay cho tôi đi.”

“Tại sao, không thể hôn ngay lúc này?” Quỳnh Nga ngập ngừng chưa biết trả lời ra sao thì miệng Phong đã ngậm lấy đôi môi nàng. Nụ hôn nồng nàn diễn ra một cách bất ngờ, lúc đầu Quỳnh Nga chưa kịp phản ứng ra sao, nhưng chỉ vài giây sau đó nàng cảm thấy thích thú vì lưỡi Phong đã tách môi nàng đi vào trong miệng. Ý chí kháng cự biến mất, lưỡi nàng liền quấn lấy lưỡi Phong. Phong rút lưỡi ra khỏi miệng nàng, di chuyển cặp môi và chiếc lưỡi qua tai, xuống cổ.

Sực tỉnh cơn mê, nàng đẩy Phong ra và nói:

“Hãy ngừng lại ngay, tôi là Mợ của Phong Tôi là người đàn bà đã có chồng, có con, chúng ta không nên đi xa hơn nữa. Phong nên thực hiện lời hứa đừng đi quá đà làm hại đến Phong hại đến hạnh phúc gia đình tôi”.

Phong vừa thì thầm, vừa nài nỉ: “Quỳnh Nga có biết là Quỳnh Nga ác lắm không??? Tôi chỉ là thằng con trai mới lớn muốn biết, muốn tìm hiểu đủ điều… vậy mà Quỳnh Nga cứ nhởn nhơ trước mắt tôi, còn ăn mặt lại quá khêu gợi có là thánh tôi cũng đành chịu chết”.

Hà hà có thế chứ mi phải nói ra suy nghĩ của mi chứ đâu dễ dàng mà ta cho mi hưởng thụ một cách đơn giản như thế. Quỳnh Nga hả hê với những lời thốt ra từ chính miệng của Phong nhưng nàng vẫn cố cho kẻ tội đồ phải chết trong nàng: “Cái cách ăn mặc của tôi bình thường vẫn thế vã lại tôi nghĩ Phong là cháu trong nhà nên…” nàng bỏ lửng câu nói.

Nó thì vẫn cố xin được hôn thêm một lần nữa nó phân trần: “Quỳnh Nga ơi vì đây là nụ hôn đầu tiên trong đời nên Phong hoàn toàn chưa có kinh nghiệm gì và chưa kịp nhận thức được hương vị của nó ra sao nên Phong xin cho được một lần nữa hôn Quỳnh Nga nhé”.

Leave a Reply