– Mẹ… mẹ… vợ con thế nào rồi, nàng chết rồi à?

– Không, ôi đứa con khờ của mẹ, vợ con không sao cả, nó đang chờ con ở trong đấy.

Hứa Đông hưng phấn vén màn chui vào, không lâu sau âm thanh dâm dục lại vang lên… Chỉ khác lần này âm thanh dâm dục đầy khoái cảm thỏa mãn…

Ngọc Mai ở bên ngoài nghe những âm thanh dâm dục truyền ra, trong đầu không ngừng suy nghĩ về Diệp Chính và mình cùng nhau trần truồng trên giường, phía dưới bất giác ứa ra một ít dâm thủy…

Ba ngày sau…

Bà Hứa gọi con trai đến và bảo:

– Con trai, vợ con với mẹ sắp đi Trường An, mẹ đã xin được việc ở đó, mẹ sẽ ở đó luôn. Còn vợ con, nó sẽ về sớm, nó sẽ thay mẹ chăm sóc con trong thời gian không có mẹ ở đây.

Hai mẹ con ôm nhau khóc một hồi lâu rồi từ biệt nhau.

Ngọc Mai và Doanh Doanh lên thuyền trở về Hàng Châu. Trên thuyền, Doanh Doanh lấy son phấn ra trang điểm tỉ mỉ cho Ngọc Mai, khiến nàng trẻ đẹp lên thấy rõ. Còn Doanh Doanh chùi hết son phấn trên mặt, mặc lại bộ đồ cũ kỹ.

– Ngọc Mai, bà mặc bộ váy này chả khác gì thiếu nữ đôi mươi cả, tôi nhìn mà còn “thèm” nữa là…

– Bà đừng có mà nói nhảm.

Ngọc Mai mắng bạn, ngắm nhìn mình trước gương một hồi lâu, trong lòng cảm thấy rất vui vẻ.

Thuyền xuôi dòng đến Hàng Châu sau 2 ngày.

Doanh Doanh đưa Ngọc Mai về nhà gặp con trai, nói dối rằng đây là cô góa phụ được bà mai giới thiệu.

Khi Diệp Chính thấy khuôn mặt xinh như hoa của Ngọc Mai, tình yêu như sét đánh vào người chàng, lập tức đồng ý.

Thấy con trai mê mệt bạn mình, Doanh Doanh như trút được tảng đá trong lòng, lập tức nói:

– Chọn ngày không bằng gặp ngày. Dù sao nhà mình cũng không có tiền để tổ chức lễ cưới. Hai con mau quỳ xuống hành lễ.

Diệp Chính và Ngọc Mai quỳ xuống thi hành lễ, bái trời đất, bái Doanh Doanh một cách thành kính, rồi cùng bái nhau…

Xong xuôi đôi uyên ương dắt nhau vào căn lều.

Căn lều Doanh Doanh cũng được một cái rèm ngăn ra làm đôi, Ngọc Mai bước vào buồng mà không khỏi run run.

Vừa bước vào phòng môi Ngọc Mai đã bị Diệp Chính hôn ngấu nghiến, Ngọc Mai sửng sốt, không ngờ anh chàng khờ khạo này lại hóa sói trong phòng tân hôn như vậy. Cô có chút ngượng ngùng, mím chặt môi, nhưng Diệp Chính không vội, anh vươn chiếc lưỡi ẩm ướt của mình ra, nhẹ nhàng liếm lên môi cô. Ngọc Mai như bị điện giật, tê hết cả người.

Ngọc Mai bất giác thả lỏng, lưỡi của chàng trai chui vào miệng cô như một con rắn nhỏ.

Ngọc Mai chưa bao giờ hôn thế này, cô cảm thấy lưỡi của chàng ta thật ấm, thật mềm.

Lưỡi của chàng rút lui, Ngọc Mai không thể không thè lưỡi theo…

Diệp Chính mút lấy lưỡi nàng, tay cũng nhanh chóng du lịch khắp người nàng. Ngọc Mai người mềm nhũn:

– Chàng… thiếp muốn…

Ngọc Mai bỏ qua xấu hổ, rên rỉ thèm khát.

Diệp Chính di chuyển ngón tay nhẹ nhàng trên váy nàng, váy của Ngọc Mai rơi xuống từ lúc nào không hay.

Thân hình Ngọc Mai đầy đặn hấp dẫn, da dẻ lại trắng trẻo mịn màng không khác gì một cô thiếu nữ… Diệp Chính không kìm nổi nữa, vùi đầu vào 2 bầu vú căng tràn của nàng mà liếm láp, cái lưỡi của chàng như con rắn ướt át trường khắp vú nàng.

– Ah… chàng… vào đi…

Mười ngón tay của Ngọc Mai bấu chặt lấy quần Diệp Chính, xé toạc vứt xuống đất.

– Ta yêu nàng…

Diệp Chính hét lên một tiếng điên cuồng, thọc dương vật vào âm hộ của Ngọc Mai, dập điên cuồng.

Đôi chân trắng nõn của Ngọc Mai vươn thẳng lên trời, cứ rung lắc theo từng nhịp dập của Diệp Chính.

Mười năm trời âm hộ không được ai vun tưới, giờ đây được Diệp Chính bù đắp gấp trăm lần.

Toàn thân Ngọc Mai tê dại, nàng rên như hét lên vì sướng…

Diệp Chính vẫn dập như điên, tay vươn lên, bóp mạnh bầu vú nàng.

Đầu vú của Ngọc Mai như hai quả nho chín đỏ, hấp dẫn đến lạ thường. Diệp Chính dùng 2 ngón tay kẹp lấy, véo nhẹ lên hai núm vú của cô, dùng mọi cách để kích thích Ngọc Mai, làm nàng sướng đến tê dại cả người.

Khuôn mặt Ngọc Mai đỏ như gấc, mặt lấm tấm mồ hôi, miệng nàng lúc thì nghiến chặt, lúc lại rên rỉ, lúc lại hét lớn lên.

Dương vật di chuyển trong âm hộ Ngọc Mai lúc nhanh lúc chậm, lúc nông lúc sâu. Hai chân Ngọc mai cũng có lúc kẹp chặt, lúc lại dạng ra. Diệp Chính sướng rợn người, hết lần này đến lần khác bóp mạnh bầu vú Ngọc Mai, trong khi đó dương vật to lớn cũng phối hợp với tay, dập những cú sâu hết cỡ, làm cả 2 sướng tê tái…

Càng dập, Diệp Chính càng sướng, dương vật cùng với tay chàng ta lại càng hoạt động mạnh mẽ hơn.

Ngọc Mai cũng cảm thấy sướng hơn, cơn sướng khoái cứ tranh nhau mà truyền đến đầu nàng, làm miệng nàng phải há ra mà thở, mà hét cho đã cơn sướng khoái.

Diệp Chính lúc này như một kẻ điên đang cưỡi một con ngựa hoang, liều mạng mà phi lên phía trước.

Ngọc Mai sướng đến mất hết lý trí, tiếng rên tiếng hét của cô vang vọng khắp căn nhà.

Ở bên kia Doanh Doanh không nhịn được cười: “Hóa ra Ngọc Mai còn dâm hơn cả mình.”

Diệp Chính từ sau tấm rèm vườn đầu ra, vẻ mặt run rẩy cầu xin mẹ giúp đỡ:

– Vợ con mất rồi.

Doanh Doanh nghe xong, không khỏi cười thầm: “Không ngờ Ngọc Mai ngày thường đoan trang như vậy mà trên giường lại dâm đãng đến cùng cực.”

Doanh Doanh vui vẻ vén rèm bước vào.

Trong phòng cây nến đã cháy gần hết, Ngọc Mai trần truồng, nằm ngửa ra, thân hình trắng trẻo toát lên vẻ quyến rũ của con gái xuân thì, cặp vú to bự căng tròn nhô lên trông thật hấp dẫn.

Doanh Doanh không khỏi ghen tị, dù Ngọc Mai bằng tuổi nhưng da dẻ mịn màng hơn, cặp vú cũng to hơn cô.

Doanh Doanh đến bên giường, hai tay bóp lấy bầu vú Ngọc Mai mà lắc nhẹ.

Không lâu sau, Ngọc Mại thở mạnh, tỉnh dậy:

– Ôi trời ơi.

Hai má Ngọc Mai đỏ bừng, nàng nhìn Doanh Doanh nói:

– Giờ tui mới tin bà, tui cũng vừa sướng đến ngất đi xong.

Doanh Doanh cười rúc rích:

– Thế nào, ý tưởng của tui không tồi đúng không?

Ngọc Mai cười tinh quái:

– Cảm ơn mẹ chồng nhé.

Doanh Doanh cười đánh nhẹ nàng:

– Bà mới là mẹ chồng của tui.

– Thú thực…

Ngọc Mai nói với giọng bùi ngùi:

– Tui lấy chồng 10 năm, mà chưa bao giờ sướng thế này, chồng tui dập mấy cái đã ra rồi, chưa bao giờ tui nghĩ quan hệ với nhau lại sướng đến thế.

Doanh Doanh cười nói:

– Cũng may là con tui nó mạnh mẽ về chuyện ấy như con bà…

– Được rồi… được rồi… mời bà ra ngoài – Ngọc Mai ngắt lời Doanh Doanh.

– Tại sao?

– Đêm nay là đêm tân hôn của tôi, bà ra đi để chú rể vào.

Doanh Doanh cười lớn:

– Bà ấy nha, vừa mới nếm mùi đã xem chuyện đụ đéo hơn là bạn bè rồi.

Nói rồi Doanh Doanh ra khỏi phòng ngay lập tức.

– Mẹ ơi, vợ con sao rồi.

– Thằng ngốc, vào đi, vợ đang chờ con trong kìa.

Diệp Chính nhanh chân vén rèm chạy vào phòng. Trong phòng lại tràn ngập âm thanh dâm dục…

Ba ngày sau…

Doanh Doanh cũng căn dặn Diệp Chính như những gì mà Ngọc Mai căn dặn Hứa Đông rồi vội về Giang Tây.

Cứ thế, hai người phụ nữ chăm chỉ làm ăn, chăm lo cho cuộc sống của chồng để người chồng chuyên tâm vào chuyện học hành.

Hai chàng trai được nuôi dưỡng bằng tình yêu thương, sự quan tâm chăm sóc của người vợ, họ đã rất chăm chỉ học hành.

Leave a Reply